Tâm sự của phượt thủ vượt 103 km từ Sơn La xuống Hà Nội thăm em

Ngay khi nghe tin em trai bị ốm phải lên Hà Nội khám chữa bệnh cậu bé Vì Quyết Chiến 13 tuổi, ở Vân Hồ, Sơn La đã lập tức lên xe đạp không phanh đi từ Sơn La xuống viện thăm em. Xúc động trước cảnh phượt thủ đạp xe không phanh vượt 100 km trong 5 tiếng đồng hồ đến thăm em trai.

1. Hành trình xúc động vượt hơn 100 km của cậu bé Vì Quyết Chiến 13 tuổi

Phượt thủ vượt 103 km lên Hà Nội thăm em

Dù không biết đường nhưng cậu bé Chiến vẫn cố đạp xe từ Sơn La xuống Hà Nội để thăm em trai bị bệnh. Chiếc xe đạp của em bị mất phanh, mỗi lần xuống dốc em phải dùng chân và đôi dép để làm phanh hãm.

Đạp xe khoảng 100km trong 5 tiếng đồng hồ, đến địa phận tỉnh Hòa Bình, Chiến bị ngất lịm giữa đường. Một vị tài xế tốt bụng đã cho em ăn uống, liên lạc với gia đình và đưa Chiến và chiếc xe đạp về Hà Nội lúc 11h đêm.

Tận mắt nhìn thấy con trai của mình, anh Vì Văn Nam (30 tuổi, bố của Chiến) vẫn chưa hết bàng hoàng vì sự liều lĩnh của cậu con trai nhỏ.

Ngày 26/3, Chiến đã được bố đưa về nhà để thi học kỳ. Nhiều nhà hảo tâm đã quyên góp mua cho cậu bé một chiếc xe đạp mới. Các bác sĩ cũng không quên mua tặng Chiến một đôi dép để em đi lại.

2. Tâm sự của cậu bé phượt thủ vượt 103 km từ Sơn La xuống Hà Nội thăm em

“Em đi học về, nghe ông bảo em trai ốm nặng, em nhớ em trai nên xuống thăm. Em chưa được đi thăm em lần nào. Em đọc biển báo ven đường, có đoạn dốc mệt quá thì em dắt, đoạn nào đi được thì em đạp xe…”

“Đường đi xa, nóng, vất vả, nhưng nhớ đến em, nhớ đến bố mẹ thì em đạp. Không có gì ăn, nước uống, nhưng nhớ đến em, em không đói, không khát”

“Gặp được em trai, em xúc động hạnh phúc, mong em khỏi bệnh về đi chăn bò với anh”

“Không có chỗ ngủ thì ngủ cống ông ạ”

“Thăm được em trai rồi, em không mệt nữa. Nếu nhớ em quá, em sẽ bảo bố chụp ảnh gửi cho em xem”

Những câu trả lời có đôi chút ngây thơ, nhưng tràn ngập sự chân thành của Vì Quyết Chiến – 13 tuổi, cậu bé đã đạp xe từ Sơn La lên Hà Nội thăm em trai nằm viện. Đầu trần, mặc chiếc áo mỏng, đạp chiếc xe đạp cà tàng không phanh, không gác đèo, không chuông xe; không giấy tờ, không điện thoại… thứ em mang theo trong hành trang là nỗi nhớ bố mẹ, nhớ em trai vì đã 2 tháng không gặp

103km – Đây là hành trình của sức mạnh ý chí phi thường, của tình yêu thương gia đình mãnh liệt, của tình cảm anh em chân thành…

Thật sự cảm động và khâm phục rất nhiều, mong em và gia đình luôn khoẻ mạnh và gặp được những điều tốt lành nhất!

Và cảm ơn cả những tấm lòng tốt, cảm ơn chuyến xe khách đã giúp đỡ và tiếp nối hành trình trái tim của cậu bé 13 tuổi!

Nguyễn Huyền